Saturday, March 31, 2012

Http://quasangtao.com


Thư cám ơn.
Cám ơn các bạn đã ghé thăm Quà sáng tạo, đem đến cho bạn những sản phẩm độc đáo.
Like FB và đến Trang web công ty CP Quà sáng tạo xem nhé.:X


Chúc các bạn một ngày cá tháng tư vui vẻ.






BÀI HÁT TẶNG BẠN
























Ngày nói dối: bí mật ngày cá tháng tư (1/4)

Những người hay đùa và hài hước tại nhiều nước giờ đây đang háo hức chuẩn bị các “chiêu” để đánh lừa bạn bè và người thân vào ngày Cá tháng Tư (1/4). Nhưng không ai biết chính xác truyền thống này có từ khi nào, tại sao và ở đâu. 
Những trò nói dối vui vẻ có vẻ như trùng với thời điểm mùa xuân đến từ thời La Mã cổ đại và người Xen-tơ, vốn có truyền thống mừng ngày hội gây bất hòa. Những ghi chép đầu tiên về ngày Cá tháng Tư xuất hiện tại châu Âu trong thời Trung Cổ (khoảng năm 1.100-400 sau Công nguyên).

Có vài dấu vết về ngày Cá tháng Tư trong thần thoại La Mã, đặc biệt là câu chuyện về Nữ thần Ceres mùa màng và con gái bà, nàng Proserpina.

Theo thần thoại La Mã, thần cai quản địa ngục Pluto đã bắt cóc nàng Proserpina và đưa nàng tới sống cùng ông ở địa ngục. Cô gái đã gọi mẹ nhưng nữ thần Ceres chỉ nghe thấy âm vang giọng nói của con gái và đi tìm kiếm cô trong tuyệt vọng.

 
Những cuộc tìm kiếm vô vọng đó, hay các cuộc rượt đuổi ngỗng trời, đã trở thành chuyện cười phổ biến tại châu Âu trong các thế kỷ trước.
Giả thuyết phổ biến nhất về nguồn gốc ngày Cá tháng Tư xuất phát từ việc chuyển đổi lịch Julian cũ sang lịch Gregorian - hệ thống lịch do Giáo hoàng Gregory XIII (1502-1582) đưa ra vào cuối thế kỷ 16 và cũng là hệ thống lịch mà thế giới ngày nay vẫn dùng.

Theo lịch Julian, năm mới được tổ chức trong khoảng thời gian từ 25/3 đến 1/4 nhưng theo lịch Gregorian, năm mới đến vào ngày 1/1. Những người không được thông báo về sự thay đổi này, hoặc kiên quyết giữ truyền thống cũ, thường bị chế giễu. Từ đó nảy sinh những câu chuyện cười nhằm vào họ vào thời điểm năm mới theo lịch cũ.

Tại Pháp, những người hay đùa thường dính cá vào những người theo truyền thống cũ, nên mới có tên gọi là “Poisson d'Avril” hay Cá tháng Tư. Nhưng giả thuyết này cũng không lý giải được tại sao ngày hội nói dối lại lan sang nhiều nước khác ở châu Âu vốn không sử dụng lịch Gregorian cho tới tận sau này.

Tại Scotland, ngày Cá tháng Tư có tên gọi là April “Gowks” - tên khác của một loài chim cúc cu. Nguồn gốc của tấm biển “Đá tôi” cũng có thể xuất phát lễ kỷ niệm ngày April “Gowks” của người Scotland.


Những năm gần đây, các đài phát thanh, chương trình truyền hình và các trang web trên khắp thế giới thường nói đùa bạn đọc và người nghe vào ngày Cá tháng Tư. Một trong những lời nói dối nổi tiếng nhất là năm 1957 khi đài BBC của Anh phát bộ phim tài liệu về mùa thu hoạch mì ống thường niên tại Thụy Sỹ. Phim quay cảnh một gia đình đang lượm những sợi mì từ “các cây mì spaghetti”. Món mì Italia rất được ưa chuộng tại Anh thời điểm đó và nhiều người Anh đã "ngây thơ" tin vào trò lừa củaBBC tới nỗi họ muốn tìm hiểu xem làm thế nào để có thể tự trồng được các cây spaghetti!

Vào ngày Cá tháng Tư năm 2007, công cụ tìm kiếm trên internet Google đã thông báo cung cấp dịch vụ mới Gmail Paper, nơi người sử dụng dịch vụ thư miễn phí có thể lưu giữ email vào kho lưu trữ giấy mà Google sẽ in ra và rồi gửi cho họ miễn phí. Năm 2008, Google đã mời mọi người tham gia dự án thám hiểm sao Hoả.

Vì thế, khi lướt web hoặc xem tivi hôm nay, bạn hãy cảnh giác về những gì nhìn thấy và đọc được, nếu không bạn có thể bị mắc lừa trong ngày Cá tháng Tư.

An Bình
Theo LiveScience

Wednesday, November 16, 2011

I dont like u:) i love u




- Ấy ơi cho tớ hỏi... đường vào trái tim ấy đi lối nào?

- Ấy hỏi làm z..ỳ ? Xa lắm. Khó khăn lắm... Nhiều người còn ko đến được kia....

- Nhưng cứ nói đi nào!

- Được rồi nhá! Bây giờ đi thẳng này, xong ấy sẽ nhìn thấy 1 cái thành phố tên là 



"người quen". Đông lắm í, nhưng cứ đi thẳng thôi. Đơn giản... Nếu đi qua được


rùi, thì phải đi 1 tẹo nữa, ấy sẽ thấy 1 thị trấn tên là "bạn". Lúc này thì chả cần


ấy nổi bật tớ cũng nhận ra rùi...

Nhưng ở đây thời tiết không đc đẹp lắm. Nên ấy phải đi qua những ngày nắng,



mưa, gió, bão...... xong rồi thì sẽ gặp 1 cái ngã 4 tên là "trái tim".

Đừng do dự, hãy đi thẳng về phía trước. Đến nơi rùi thì ấy sẽ thấy ít người nữa



cơ. Đến đấy thì ấy phải bít lắng nghe và đi. Không thể đi nhanh vì cái ngã 4 này


cần nhìu thời gian đấy...^^

Đi qua rùi àh! Bây giờ đến ngã 3 "quá khứ". Sẽ có nước mắt này, nỗi buồn này, kỉ niệm này...nhiều lắm... cái này cần ấy tự tin. Tự tin để đi thẳng đến trái tim tớ...♥~

Đến nơi rùi àh? đi thẳng đi! sẽ thấy 1 cái cửa cũ lắm. Tại vì lâu rùi có ai mở nó ra



đâu. Nhưng mà...sẽ không có chìa khoá đâu. :(

- Thế mà cũng nói! Làm đứng nghe nãy giờ. Hix :(



Thôi tớ đi đây!

.......
Ấy đi rùi àh...=.=


Nhưng tớ đã nói hết đâu... Cái cửa ấy chỉ cần kiên nhẫn đợi là nó sẽ mở ra


mà...tại vì ngay từ đầu nó không hề bị khoá nên cũng không cần chìa...

................
Tớ cần... không gì cả để gọi 1 người là người quen.



Tớ cần... sóng gió để gọi 1 người là bạn.


Tớ cần... thời gian và sự kiên nhẫn cũng như hiểu tớ để gọi 1 người là người yêu

p/S: Just copied...

Saturday, November 5, 2011

Hãy cho tình yêu cơ hội





Các bạn ạ, Tình yêu giống như ai đó đang chờ xe buýt. Khi xe vừa tới, bạn nhìn lên và tự nói: "Chà… xe đầy rồi... chẳng còn chỗ, thôi mình đợi chiếc sau vậy !"...

Thế là bạn bỏ qua chiếc hiện tại, ngồi chờ chiếc thứ hai. Khi chiếc xe thứ hai tới, bạn nhìn lên và lại tự lẩm bẩm: "Xe này sao cũ thế nhỉ, tồi tàn quá!" Và bạn cũng chẳng bước lên xe, ngồi đợi chiếc tiếp theo.

Một lát sau, chiếc xe t
...hứ ba chạy tới. Chiếc xe này không cũ, không có đông khách nhưng bạn vẫn không hài lòng: "Cái xe này không có điều hoà, thôi mình cố đợi chiếc sau". Một lần nữa,bạn lại bỏ qua chiếc xe hiện tại và ngồi chờ chiếc kế tiếp.

Trời thì tối dần, và cũng có vẻ muộn rồi. Và bạn tặc lưỡi nhảy đại lên chiếc xe buýt tiếp theo, rồi chẳng mấy chốc bạn phát hiện ra rằng mình “chọn nhầm xe mất rồi!”

Như vậy, bạn lãng phí thời gian và tiền bạc trong lúc ngồi chờ những gì bạn mong muốn! Thậm chí nếu có một chiếc xe buýt có điều hoà chạy tới, chưa chắc chiếc xe buýt này đã có thể thoả mãn được tiêu chuẩn của bạn, vì biết đâu điều hoà trên xe quá lạnh thì sao ?

Muốn mọi thứ đến với mình như là mình mong ước là một việc sai lầm. Vì vậy,nếu bạn không cảm thấy ngại thì cứ thử nắm lấy một cơ hội xem sao. Giả sử bạn cảm thấy chiếc xe buýt không làm cho bạn hài lòng, bạn chỉ việc nhấn chiếc nút đỏ,và xuống ở bến đỗ gần nhất, đơn giản vậy thôi.

Có ai dám nói rằng cuộc đời là công bằng... Việc tốt nhất mà ta có thể làm là phải tinh ý và cởi mở hơn khi quan sát. Nếu chiếc xe buýt này không hợp với bạn,hãy nhảy xuống. Tuy nhiên bạn phải luôn luôn có những dự phòng khác để có thể dùng trên chuyến xe tiếp theo.

Nhưng đừng vội... Tôi chắc rằng có thể bạn đã có được kinh nghiệm này từ trước. Bạn trông thấy một chiếc xe buýt chạy tới (tất nhiên là chiếc xe bạn mong muốn),bạn vẫy xe, nhưng bác tài xế lại giả vờ như không trông thấy bạn và bỏ qua bến mà bạn đang chờ. Đơn giản là chiếc xe này không dành cho bạn rồi.

Thế đấy! Lời cuối của câu chuyện này là,cảm giác được yêu giống như việc chờ một chiếc xe buýt mong ước. Bạn nhảy lên một chiếc xe, tức là chấp nhận cho nó một cơ hội, và mọi việc bây giờ hoàn toàn phụ thuộc vào bản thân bạn. Nếu bạn chưa có một quyết định cụ thể thì… hãy ĐI BỘ. Đi bộ giống như là việc chưa sẵn sàng yêu vậy.Mặt tốt của nó là bạn vẫn có thể chọn bất cứ chiếc xe buýt nào bạn muốn.Những người không muốn chờ đợi thêm nữa thì phải hài lòng với chiếc xe buýt mà họ đã chọn.

Còn thêm một điều nữa... đôi khi việc chọn một chiếc xe buýt quen thuộc thì tốt hơn là việc mạo hiểm chọn một chiếc xe lạ. Nhưng tất nhiên,cuộc đời sẽ không chẳng có gì là hoàn hảo nếu như thiếu sự mạo hiểm trong đó. Vẫn còn một chiếc xe buýt mà tôi quên không nói với bạn - chiếc xe mà bạn không hề phải đợi.

Chiếc xe này tự nó dừng lại,mời bạn lên xe và cùng bạn thực hiện cuộc hành trình hoàn hảo cho đến cuối đời. Bạn không bao giờ thua cuộc khi yêu cả. Bạn chỉ luôn thua cuộc bởi ngập ngừng mà thôi....Chính tôi đã như thế và kinh nghiệm tìm được chiếc xe buýt của mình, nhưng đối với bạn nếu chần chừ thì hãy cứ đi bộ cho khỏe, không vướng bận gì phiền phức sau này.

Có thể bạn thích ngồi trên 1 chiếc xe buýt hoàn hảo, nhưng chưa chắc bạn đã cảm thấy hoàn toàn an toàn và thoải mái đâu nhé...!

Chúc bạn luôn vui vẻ hạnh phúc với chiếc xe buýt của riêng mình .

Saturday, October 8, 2011

Khi yêu một người





Khi yêu một người, bạn có thể nghe thấy tiếng người ấy trong mưa, nhìn thấy nụ cười của người ấy trong nắng, cảm thấy trong gió một cái chạm tay dịu nhẹ, thấy trong hoa cúc gương mặt hiền hòa, thấy trong gió lao xao một bước chân vô hình đang đến …
Khi yêu một người, bạn có thể thức rất khuya để trò chuyện, hát cho người ấy nghe, có thể dậy thật sớm để nói lời chào buổi sáng, có thể mỉm cười khi nhớ đến một cái siết tay rất vội, một tiếng thầm thì, một lời hò hẹn, dù đang ở trong mơ …
Khi yêu một người, bạn có thể lắng nghe những bản nhạc mà người ấy say mê, theo dõi những bộ phim mà người ấy yêu thích, có thể yêu cả một loài hoa bên đường, một đội bóng xa lạ, một quán cafe quen, hay một góc phố người ấy vẫn đi về …

Khi yêu một người, bạn có thể chỉ mong muốn được cười cùng người ấy nụ cười vô ưu, nhìn vào mắt nhau và thấy mình trong đó, tựa vào vai chuyện trò, dù gió hay trăng, dù mưa hay nắng, ước thời gian đừng qua mau …
Khi yêu một người, bạn có thể cho người ấy biết những bí mật mà bạn không tiết lộ với ai, nhưng cũng có thể không nói cho người ấy những điều mà cả thế gian này hay biết. Bạn có thể tha thứ nhiều lỗi lầm, nhưng cũng trở nên ích kỉ, chỉ muốn người ấy của duy nhất mình mà thôi

Khi yêu một người, bạn có thể không thèm nhấc điện thoại nhưng bứt rứt cả ngày không yên, không thèm nhìn mặt nhưng nghe sóng vỗ trong lòng bỏng rát, không thèm xin lỗi nhưng thèm một nụ cười rộng lượng đến nao lòng …
Khi yêu một người, bạn có thể chạnh lòng khi bắt gặp một bức ảnh thuộc về xa xưa, thấy buồn vô hạn khi đọc những lời yêu thương người ấy viết cho một người khác, thấy tim mình khuyết một mảnh, khi dù người ấy đang ở rất gần, mà bạn vẫn không thể nào chạm tới…
Khi yêu một người, bạn có thể thấy người kia tốt đẹp vô ngần dù đầy khiếm khuyết, có thể thấu hiểu những đam mê và giúp đỡ hết mình, có thể nắm tay thật chặt trong những buổi hẹn hò, và biết buông tay khi tự do với bè bạn …
Khi yêu một người, bạn không chỉ cần một trái tim nóng bỏng chân thành để yêu, mà còn cần một tấm lòng rộng mở để thương, và một trí óc thông minh để giữ gìn yêu thương đó …

Thursday, August 25, 2011

Thôi mong...Thôi chờ...Thôi yêu



Giữ sao được người đi qua cuộc đời


"Thời gian thích hợp gặp một người thích hợp là một hạnh phúc. Thời gian thích hợp gặp một người không thích hợp là một sai lầm. Thời gian không thích hợp gặp một người không thích hợp là một viển vông. Thời gian không thích hợp gặp một người thích hợp là một nuối tiếc".


Ta đã ôm lấy một sai lầm!


Sai lầm ngay phút giây đầu tiên, khi để mặc con tim tự do, cảm động trước tình yêu anh dành cho người con gái ấy, rồi để những cảm động ấy biến thành một cái gì hơn thế lúc nào không hay.


Ta sai lầm khi thả mặc cho “một cái gì hơn thế” tự do đi vào những giấc mơ tình yêu thơ ngây.
Ta sai lầm khi để mình thấy dễ chịu và bình yên khi nhìn vào mắt anh.
Ta sai lầm cả khi không cố gắng thoát ra khỏi đôi mắt ấy.


Ta sai lầm vì đã không thực sự yêu anh, mà chỉ yêu cái cảm giác bị ngập chìm một cách lạ kỳ khi nhìn vào mắt anh, khi lần đầu nhận ra: “Mọi lời nói đều không cần thiết, chỉ cần ta đứng bên nhau như thế, chỉ cần anh nhìn ta”. Nhưng anh đã không bao giờ nhìn ta, như ta mong muốn.
Rồi ta khóc…


Ta tưởng rằng mình đã yêu. Nhưng ta đã sai lầm. Bởi ta quên anh…


Thì ra những đêm dài thao thức nhớ thương, vẫn chưa đủ để gọi là yêu.


Thì ra những giọt nước mắt hờn tủi vì thương mến đơn phương, vẫn chưa đủ để gọi là yêu.


Thì ra những vần thơ da diết viết riêng cho anh, vẫn chưa đủ để gọi là yêu.


Thì ra mơ những giấc mơ hạnh phúc chỉ khi có bóng hình anh, vẫn không có nghĩa là yêu.


Thì ra say đắm một ánh mắt, vẫn không có nghĩa là yêu.


Thì ra yêu từ cái nhìn đầu tiên, đôi khi cũng có nghĩa là yêu một ảo ảnh. Ảo ảnh vỡ tan, ta trở về là ta, như chưa từng biết đến những tháng ngày có anh.


Ta thôi không còn tự hỏi mình đến hàng trăm lần: Có phải ta yêu anh?


Ta thôi không còn băn khoăn hàng giờ trên Yahoo Messenger, hay nhìn mãi vào danh bạ điện thoại chỉ để quyết định onl hay off, gọi hay không gọi.


Ta thôi không dằn vặt bởi mẫu câu: Nếu ngày ấy…, thì bây giờ…


“Nếu quay trở lại một năm trước, nếu ta biểu hiện khác đi, nếu ta không vội vàng, nếu ta không đòi hỏi câu trả lời quá nhanh, nếu ta dịu dàng hơn... thì có phải hôm nay đã không phải nhìn anh hạnh phúc viết tên mình với tên một người con gái khác - mà không phải tên ta”.


Thôi tất cả, chờ đợi, nhớ nhung, hy vọng, hờn tủi…


Ta quên tất cả những điều đấy, như thể chúng chưa từng tồn tại, chưa từng khắc khoải trong trái tim ta.


Ta an tâm với những giấc ngủ không mộng mị, những sớm ban mai ngọt lành, những chiều nhìn mưa rơi không xót xa, và những đêm dài bất tận chỉ để mải mê với sở thích của riêng mình.


Ta sai lầm, nhưng ta chẳng hề hối hận. Giữ sao được người đi qua cuộc đời…
"Rồi người cứ vô tình người đi 
Rồi chiều cứ vô tình chiều qua 
Rồi người cứ vô tình người xa 
Rồi chiều cũng vô tình chiều quên 
Giữ sao được người đi qua cuộc đời 
Giữ sao được chiều đi qua mặt trời 
…"
Ta đã từng nhìn mọi người yêu, và không nén được nụ cười mỉa mai. Họ yêu, nói những lời có cánh, rồi chia tay. Lại yêu, lại nói những lời có cánh… chừng ấy cảm xúc, chừng ấy lời nói, lặp đi lặp lại cho mỗi cuộc tình.


Ta quyết không phải là kẻ yêu như thế. Nhưng ta đã quên anh. Ta chưa từng một lần nói với anh những lời có cánh, hay đúng hơn không có cơ hội để nói, nhưng ta viết những vần thơ, liệu có khác gì nhau. Ta cũng “yêu” hời hợt vậy thôi.
"…
Cám ơn mặt trời cho tôi một chiều 
Cám ơn một chiều cho tôi một người 
Cám ơn một người cho tôi một lần biết yêu
…"
Ta nên cám ơn anh, đã ra đi và mang theo cả tình yêu vô vọng trong ta. Hay ta nên trách móc vì anh đã kéo ta ra khỏi những giấc mơ tình yêu ngây thơ mà ta tin tưởng. Có thật không, tình yêu duy nhất trong đời, với duy nhất một người. Ta thôi không còn dám mơ. Không tin ngay chính mình, ta nghi ngờ tất cả.


Ta khôn ngoan khi quên được anh, hay ta tầm thường vì đã quên anh, người đầu tiên cho ta cảm giác “yêu”?!.


"...Giữ sao người đừng đi? 
Giữ sao chiều đừng qua? 
Giữ sao người đừng xa? 
Giữ sao chiều đừng quên?
…"
Dẫu sao cũng cảm ơn thời gian đã trả lại cho ta sự bình yên sau những ngày lạc trong sóng gió tình yêu - không anh!


Xếp lại hồi ức, xếp lại kỷ niệm, xếp lại giấc mơ… 
Đóng tất cả vào ngăn kéo “Chuyện không đâu”,
 trong chiếc tủ “Tương lai”.


Ta để trái tim ngủ vùi…
 thôi mong…


thôi chờ…


thôi yêu…

Khi sự chờ đợi khiến con người ta mệt mỏi, thì hạnh phúc không còn là hạnh phúc nữa!

Tuesday, August 16, 2011

" Bỏ Lỡ "




* Bỏ Lỡ*

Có ít nhất một lần mình bỏ lỡ. 

Lần đầu tiên là bỏ lỡ một bàn tay. Một bàn tay con trai nhưng nhỏ nhắn, mỏng manh. Bỏ lỡ vì chỉ kịp nhìn chứ chưa lần nào chạm vào vì mong manh quá.



Cứ tưởng khi mình chạm vào đôi bàn tay kia sẽ vỡ tan như bong bóng xà phòng. 

Cứ tưởng khi mình chạm vào, đôi bàn tay ấy sẽ không còn dang rộng cho mình nữa. Vì muốn để dành nên mình chỉ đứng nhìn. Nhưng cuối cùng rồi thì mình cũng bỏ lỡ cơ hội duy nhất trong suốt 3 năm để nắm lấy đôi bàn tay nhỏ nhắn. Giờ thì đôi tay ấy đã trở nên mạnh mẽ hơn, to lớn hơn để có thể che chở cho một người khác, không phải mình.

Mình từng bỏ lỡ mơ ước. Từ lúc nhỏ mình mơ thành cô giáo. Mình thích mặc áo dài, thích cầm phấn trắng, thích đối diện với bảng đen, thích mỉm cười với những ánh mắt ngây thơ đang hướng nhìn mình. Cuối cùng mình bỏ lỡ ước mơ của chính mình vì ước mơ của người khác. Thấy hối tiếc nhiều lắm.

Mình từng bỏ lỡ một chuyến đi tình nguyện. Bỏ lỡ để rồi nhìn thấy các em sinh viên đi tình nguyện mà mình tiếc nuối. Mình bỏ lỡ cũng vì một người. Cũng hối tiếc nhưng thấy đáng, có thể không đi làm tình nguyện viên nhưng không thể không làm con ngoan của ba mẹ được.


Mình từng bỏ lỡ một vị trí làm việc. Nhưng mình không hối tiếc, vì sau đó không lâu mình nhận ra bạn mình làm vị trí này tốt hơn mình.

Mình từng bỏ lỡ một người. Không biết tại sao lại bỏ lỡ, để đến giờ mình vẫn cảm thấy nguyên vẹn cảm giác tiếc nhớ. Mình đã bỏ anh lại trên một bãi biển, đầy gió, cát, sóng và trăng trải dài thành một vệt sáng lung linh huyền ảo làm người ta cứ tưởng nếu đặt được một chân lên đó mình sẽ đến được thiên đường.

Mình từng ước, giá đêm đừng qua, giá bờ biển kia kéo dài vô tận, để mình và anh cùng được nắm tay nhau đi dưới trăng, đi bên rì rào sóng vỗ. Anh lại cõng mình trên lưng, lại than sao mình nặng thế làm anh đau cả lưng. Anh lại ôm mình, và cát vùi lấp chân mình, và sóng liếm đôi bàn chân mình. Và trăng đừng lên cao, đừng để mình và anh xa nhau, để mình bỏ lỡ ...

Mình đã bỏ lỡ một lời hứa với anh mà mãi đến tận bây giờ vẫn chưa thực hiện được. Và có khi sẽ chẳng bao giờ lời hứa đó thành hiện thực. Có khi mãi mãi lỡ làng vậy thôi.

~♥

Sunday, August 14, 2011

Thích 1 người có phải là bạn đã yêu người đó?


Thích 1 người có phải là bạn đã yêu người đó?


Mình ko biết


Thích 1 người là sẵn sàng đi cùng người đó đến những nơi mà người ấy thích..mà mình thì cực kỳ ghét


Thích 1 người là sẵn sàng đợi người đó. dù ko hề muốn đợi, ko có lí do j để đợi..nhưng ko thể đi 1 nơi nào khác


Là khi người ta quan tâm những điều khác và lơ là mình.nhưng mình vẫn bỏ qua..giận thì dễ, thông cảm và hiểu được mới khó


Là đi bên cạnh người đó, ko nói j nhưng vẫn có thể nói hết ra những điều bạn muốn


Là nghĩ đến người đó cuối cùng trước khi đi ngủ và đầu tiên khi thức dậy


Là khi ngồi vào bất cứ cái bàn nào cũng hý hoáy viết tên người đó


Là khi họ có những điểm ko thể nào mê được,nhưng vẫn tìm những lí do chính đáng để thông cảm , biện hộ cho họ


Là mong chờ tiếng chuông điện thoại của người ta, cấm ống nghe ko bít phải nói j..ko còn j để nói..nhưng vẫn ko muốn bỏ xuống




Là đã chuẩn bị hết những j cần phải nói.nhưng đến khi gặp lại quên hết.và sau khi gặp..dù rất muốn nhưng vẫn ko thể nhớ mình đã nói những j


Là khi bạn huyên thuyên kể hết cho họ nào là con gà bông nhà bạn làm sao..nào là bà bán bún ốc đầu ngõ,,,chỉ để họ hiểu bạn hơn


Cảm thấy bực tức khi họ nói chuyện tc với những đứa con gái khác


Thích 1 người là khi bạn đứng 1 mình trên tầng và ngó xuống..ko bít ai đó cóa qua đây:)












Thích 1 người là khi bạn rất sợ khi mất người đó...

Hình như:


Mình thích 2 người:))


Nhưng thích 1 người có phải là yêu người đó??

Chat -ocsen & mr key

Chào mừng các bạn đến với blog của tôi. Để chat các bạn kick vào biểu tượng mà bạn định đăng nhập facebook. twitter, chatroll để tham gia chat với bạn bè- dưới chữ please sign in.