Wednesday, August 3, 2011

Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!






                   Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!

Để em khỏi phải lèm bèm tự kỉ một mình vào mỗi tối nữa, mà thay vào đó - là nói chuyện cùng anh, đi chơi cùng anh, hoặc là online cùng anh cũng được..

Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!

Để những lần đi xem phim không phải là em cùng lũ bạn độc thân, hoặc là em-độc-thân cùng lũ-bạn-tay-trong-tay-cùng-người-yêu nữa - mà thay vào đó, là em và anh, đi bên nhau trong cái nhìn ghen tức của hàng-đống-người-độc-thân khác.

Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!

Để em không phải bịt kín mít mỗi khi đi đường xa nữa, mà thay vào đó - là được nấp dưới lưng anh, dựa vào đôi vai rắn chắc của anh và cho tay vào túi áo anh để không lo bị nắng cháy da. Em thích như thế lắm..

Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!

Để em không phải để chuông đồng hồ báo thức nữa, mà thay vào đó - là mỗi sớm điện thoại reo inh ỏi, là được nghe giọng anh đầu tiên trong ngày, và chỉ để được anh nhắc ăn sáng, nhắc đi học cẩn thận, nhắc phải ngoan ngoãn và nhắc rằng, "trưa nay đừng quên hẹn với anh đấy!".

Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!
Để đêm đêm, em không cần phải dùng điện thoại nhắn tin phá hết người này đến người kia, mà thay vào đó - là nhắn tin cùng anh, là được anh chúc ngủ ngon, và được anh hù sẽ kí đầu nếu em chẳng chịu đi ngủ sớm.

Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!

Để em không phải tự làm ra một đống thứ rồi để đấy không cho ai thưởng thức cùng nữa, mà thay vào đó - là mừng húm, thay đồ và chạy ngay đến chỗ anh với nụ cười rạng rỡ, "Anh thử đi nhé! Có trúng độc thì cũng chẳng sao đâu! Có em xuống mồ cùng anh rồi này!".

Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!

Để những dịp hội hè, em không phải lang thang một mình nữa, mà thay vào đó - là lòng vòng trên phố cùng anh, là dạo quanh hết quán cóc này đến quán cóc kia chỉ để cảm nhận sự bình yên khi được ở bên cạnh người mình yêu.

Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!

Để những khi em cô đơn bật khóc, em sẽ không phải dùng khăn giấy để lau nữa, mà thay vào đó - là được chui vào lòng anh, khóc cho thấm đẫm áo anh rồi lại ngẩng lên mà nói một cách rất tỉnh, "bẩn hết áo anh rồi, tháo ra em mang về giặt cho".

Anh à! Hay là em yêu anh nhé?!

Để những khi phải ngồi đánh một cái note cho một-ai-đó-không-xác-định-được thế này, em sẽ chẳng cần phải lo nghĩ ai là đối tượng nữa - mà thay vào đó, là em thanh thản viết cho anh, về anh và về chúng mình..

Anh à! Em muốn yêu anh lắm..

Để em có thể quên đi quá khứ của em, một quá khứ ám ảnh em suốt thời gian quá dài. Em không muốn anh là cái bóng của người ấy, cũng không muốn tiếp tục yêu một-người-đã-thay-đổi nữa. Em muốn có một ai đó giúp em đứng dậy, giúp em thoát khỏi cái vòng vây này, và giúp em tin tưởng rằng - con trai trên đời này, ít nhất còn một người cần được yêu thương, chứ không phải là cần tình dục để thỏa mãn nhu cầu đàn ông của họ.

Em chẳng biết bao giờ anh mới xuất hiện :). Mà cũng có khi anh xuất hiện rồi, chỉ là mình chưa nhận ra nhau thôi nhỉ?!
Hy vọng là em sẽ chẳng phải chờ lâu hơn nữa..

Một mình




                       Suốt thời gian dài vừa qua, em cứ mãi bước đi trên một quãng đường không-xác-định. Em đã đi trên con đường ấy quá lâu mà chẳng biết là mình sẽ đi đến đâu, đi vì mục đích gì và vì sao cứ mãi miết đuổi theo một cái bóng không còn thuộc về mình nữa..

Em lãng phí thời gian quá phải không anh?!

Em ngỡ tất cả là tình yêu, nhưng thật ra - tình yêu ấy đã chấm dứt rồi anh nhỉ?! Anh không đáng để em phải cố gắng vươn đến nữa, vì anh không còn là người đàn ông mà em từng yêu say đắm - anh thay đổi quá nhiều, và anh đâm ra bất cần cuộc sống, bất cần tình yêu và bất cần tất cả mọi người quan tâm lo lắng cho anh. Anh trở thành một cậu nhóc bốc đồng, ham chơi và chẳng thèm nghĩ đến tương lai.

Anh đang đẩy em ra khỏi cuộc sống của anh, mà đúng hơn là anh làm điều ấy từ rất lâu rồi..Chỉ tại em ương bướng cứ cố chấp theo sau anh, nên bây giờ - mới khổ như thế này. Chẳng có ai làm đau em cả, họ đều muốn tốt cho em, muốn bảo vệ em khỏi sự nguy hiểm của anh, nhưng mà, em lại không muốn thế. Cứ chạy theo anh, em dần trở nên "bị-bào-mòn", 

Đâu rồi người con trai thương yêu em hết lòng, đâu rồi người hằng đêm vẫn giữ thói quen nhắn tin cho em để em không cảm thấy cô đơn  ? Và đâu rồi người chẳng bao giờ nói là yêu em, nhưng mọi hành động đều chứng tỏ rằng người ấy yêu em nhiều, nhiều nhiều nhiều lắm..

Từ nay, với em. Anh chết rồi.

Em ghét sự ràng buộc với người chết. Và em không muốn anh cứ mãi là một hồn ma vất vưởng, cứ đến tìm em khi anh cảm thấy thiếu thốn, cô đơn và chết lặng nhìn em với đôi mắt đầy mệt mỏi, thêm một chút đáng thương nữa. 

Việc từ bỏ anh từng là rất khó với em, nhưng em không còn ngại ngùng hay luyến tiếc nữa.  Quá khứ cần phải ra đi, em cần nhìn về phía trước :).

Em của ngày hôm nay đã quen với việc một mình rồi.

Mà, một mình cũng có gì lạ đâu chứ?! Một mình sẽ thoải mái đi với người này người kia, một mình sẽ tự do trong việc "liếc mắt đưa tình" với những chàng trai khác, một mình, đôi lúc sẽ cô đơn - nhưng không phải lúc nào cũng thế!. Một mình, là có quyền hy vọng vào một chàng trai chỉ vừa gặp lần đầu, nhưng để lại ấn tượng rất tốt khi đã galăng dắt xe từ trong nhà xe vô cùng chật chội ra hộ em. Một mình, không có nghĩa là không có người theo đuổi - và từ nay, em có quyền nhận bất cứ lời mời đi xem phim, đi ăn tối hoặc đi dạo phố cùng bất kì người đàn ông nào mà em có cảm tình.

Em. Một mình :).
Anh. Chết rồi :).

Chat -ocsen & mr key

Chào mừng các bạn đến với blog của tôi. Để chat các bạn kick vào biểu tượng mà bạn định đăng nhập facebook. twitter, chatroll để tham gia chat với bạn bè- dưới chữ please sign in.